10 thg 11, 2012

mùa hạ







Mùa hạ có sen hồng thơm ngát, tháng sáu cuốn mùa hạ đi, còn nhớ không những con đường ướt mưa, mỗi tối đứng bên nhau trò chuyện trên trời dưới đất, có thể là về mùa hạ, mùa hạ có sen hồng thơm ngát, những con đường ướt mưa, và tháng sáu cuốn mùa hạ đi, trong giấc mơ tôi cứ chạy theo mãi. Nhớ lời P viết : chào nhé tháng năm trong tôi, chào nhé tháng năm trong tôi..


Nhưng còn lại một trưa gió mát, một mình đợi đến môn thi buổi chiều, buồn ngủ và thảnh thơi lắm. Tôi ngồi ở một góc khuôn viên trường thi, viết nhật kí, hoa sứ rơi lặng lẽ như đậu trên vai, nhặt một chiếc lá mà viết lên đó rằng :  "để gió cuốn đi", rồi tự thấy thật hay. Cứ luôn nghĩ lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng ngồi ở đấy, để giờ còn chưa hết lạ lùng, ngôi trường này, nơi tôi sẽ gắn bó dài lâu.


Năm nay nắng nhiều quá, mùa thu ghé qua chỉ vài khi. Khi ấy tôi kéo tay đứa bạn : "ra đây cho xem cái này" chỉ để chỉ tay lên trời "đấy, thấy mùa thu không?", bị cốc đầu một cái nhưng thật vui. Mùa thu, tôi tròn 18 tuổi. Vài năm trước, thằng bạn bảo khi nào tròn 18, nó muốn đi nhậu với bạn bè đến khuya, tôi ủng hộ lắm dù thấy mong muốn ấy hơi buồn cười và khó hiểu. Còn tôi bảo với nó, 18 tuổi tôi sẽ thức chờ đến 12 giờ, chỉ đơn giản vậy. Và rồi sinh nhật 18 tuổi trở thành sinh nhật đáng nhớ nhất, các chị dễ thương biết mấy. Vui, mệt híp mắt nhưng tôi thức, viết viết đầy bối rối. Ngoài cửa sổ là bầu trời yên lặng, những hàng cây yên lặng, chỉ có một ngôi sao cô đơn, như tôi vẫn ổn dẫu một mình. Tôi lại chẳng muốn cậu phải một mình như thế. Còn thật nhiều nỗi buồn, nhưng sẽ ổn thôi mà, cô gái.


Hoa sữa về, mưa đến mang hoa đi rồi vài tuần sau lại thấy trên cây nở rộ, qua từng con đường, luôn đi chậm lại một chút, một chút. Nhưng tại sao vẫn là mùa hạ, vẫn là mùa hạ.


Tôi đã thật ngốc nghếch, phải không?



10/11/2012


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét