Rồi
muộn phiền cũng sẽ qua mau thôi, ít nhất là sau vài ngày yếu đuối thì
cô gái vẫn thấy những khoảng lặng nho nhỏ cho sự bình yên, thấy cuộc
sống quanh mình đẹp đẽ lắm, thân thương lắm, nên nỗi buồn trở thành nhạt
nhòa.
Như là tiếng khóc, tiếng cười, như là một xe bóng bay
đủ màu thường nhiên lấp ló giữa phố xá ồn ào. Đứa bé mắt tròn xoe. Những
hàng me rất xanh và sân trường đầy nắng. Không có mưa, đêm yên lặng, hoa
sữa ở đâu tràn về nồng nàn đầy bàn tay thơm..Và nếu một buổi sáng gió
lạnh ghé qua, có thể không là khăn len và áo ấm..
Nhưng mà cô đã rất đau lòng, chỉ biết là như thế..
Có bao giờ nằm trên cánh đồng cỏ dưới bầu trời xanh, và nghĩ rằng nỗi buồn tựa những đám mây bay qua bầu trời.
Hãy
cứ đau lòng và yếu đuối, vì chẳng ai sống mà không có muộn phiền được,
quan trọng là cô sẽ vượt qua như thế nào, phải không ?
Cho một chút dịu dàng..nếu một buổi sáng gió lạnh ghé qua, thì cứ là khăn len và áo ấm :]
Con chim sẻ tóc xù, con chim sẻ tóc xù.
11/01/2011