Một
chiều cuối mùa hè, tôi cùng P vào chơi một ngôi trường tiểu học. Thấy
bỡ ngỡ, thân thương và cảm động quá, phòng học bàn ghế cái gì cũng nhỏ
xíu, nhỏ bằng bàn tay, nhỏ như ngôi nhà của Bảy chú lùn. Trung thu đến,
nhiều trường sẽ treo ngợp đèn ông sao, học sinh múa hát. Rồi một hôm
nào, sau mỗi nhịp thước kẻ của cô giáo, tiếng đọc bài lại vang lên âm
vang, đó là thứ âm thanh lạ kì.
Trường của tôi thì lớn, tôi là học sinh cấp ba.
Chính xác là, tôi đã chính thức trở thành học sinh lớp 12. Từng có vài khi tôi bỏ rơi tôi, thật có lỗi biết mấy. Nay lớp 12 rồi.
Linhtinh
thì vào lớp 1. Lớp 1 đấy, nghe có oai không chứ. Trước đó là buổi chia
tay với lớp mẫu giáo, nghe đâu đồng chí cũng lên hát bài "tạm biệt gấu
misa nhé, tạm biệt thỏ trắng xinh xinh.." Giờ mỗi sáng phải dậy sớm hơn,
đến trường mặc quần xanh áo trắng, về nhà lại viết bài luyện chữ. Hôm
trước, hỏi anh chàng ngày đầu tiên đi học có khóc nhè không. Chàng nói
không, em gái chàng lại nói có, thế là chẳng biết có hay không, bị trêu
một hồi mặt chàng xịu xuống, sụt sịt.
Nay đã cuối mùa hè, Linhtinh vào lớp 1, mấy đứa nhóc khác thì mầm chồi lá hoa quả hạt, còn tôi là học sinh lớp 12.
20/09/2011